Chó cả bầy
Chào mừng tới hội của những thằng đạo đức giả
Chó cả bầy
Chào mừng tới hội của những thằng đạo đức giả


Cửu Long Tranh Bá VietNam Hội
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
THỐNG KÊ BÀI GỬI
Tài khoản:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động: :: Quên mật khẩu
316 Số bài - 29%
158 Số bài - 15%
147 Số bài - 14%
147 Số bài - 14%
76 Số bài - 7%
60 Số bài - 6%
56 Số bài - 5%
46 Số bài - 4%
39 Số bài - 4%
38 Số bài - 4%

Share | 
 

 Trương Tam Phong

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Chíc Pro
Giang Hồ Du Long
Giang Hồ Du Long


Lives Lives : 316
points : 10370
Huyết Tinh : 15
Join date : 15/09/2011

Long Lân
Long Lệ Long Lệ: 8000

Trương Tam Phong Empty
Bài gửiTiêu đề: Trương Tam Phong   Trương Tam Phong I_icon_minitimeTue Sep 20, 2011 5:47 am

Trương Tam Phong (張三丰 / 張三豐), tên thật là Trương Quân Bảo (張君寶), là một đạo sỹ, người sáng lập Võ Đang - môn phái võ thuật lớn ở Trung Quốc, và theo tiểu thuyết của Kim Dung, là người sáng tạo Thái Cực QuyềnThái Cực kiếm pháp.

Ông còn được gọi dưới nhiều tên khác:


  • Trương Thông
  • Trương Toàn Nhất
  • Huyền Huyền Tử (tên hiệu)
  • Trương Lạp Thác tức Trương bẩn thỉu do ông ăn mặc đơn giản, dù nóng
    hay lạnh, chỉ mặc một áo nạp và một nón mê (theo Minh sử, Phương Kỹ
    truyện)[1].
Trương Tam Phong


Trương Tam Phong 200px-%E6%AD%A6%E5%BD%93%E5%B1%B1%E5%A4%AA%E6%9E%81%E5%BC%A0%E4%B8%89%E4%B8%B0_2
Tượng ông trên núi Võ Đang

Truyền thuyết


Theo ghi nhận của cổ thư Trung Hoa thì Trương Tam Phong là một người
có hình dung cổ quái, tóc dài, râu rậm, mặt đỏ, môi thắm, ăn khỏe như
cọp, đi nhanh như gió cuốn.
(Theo Trung Quốc Đạo giáo chư thần)

Trong các môn phái Võ thuật ở Trung Quốc thì hai phái nổi tiếng nhất
là Võ Đang và Thiếu Lâm. Một phái ở miền Nam, một phái ở miền Bắc. Một
phái thuộc Đạo gia, một phái thuộc Phật gia. Nói đến Thiếu Lâm quyền
không thể không nói đến Đạt Ma Tổ Sư. Nói đến Võ Đang Nội Gia Quyền
không thể không nói đến Trương Tam Phong với hành trạng thần bí. Kỳ thực
địa vị Trương Tam Phong trong lịch sử Đạo Giáo còn rực rỡ hơn lịch sử
sáng lập phái Võ Đang nữa. Đạo giáo bắt đầu từ đời Kim và Nguyên, dần
dần chia ra làm hai nhánh lớn là Chính Nhất Giáo và Toàn Chân Giáo, một ở
phương Nam, một ở phương Bắc, đại để họ lấy vùng Nam Bắc sông Giang -
sông Hoài làm ranh giới. Chính Nhất Giáo là tên gọi tắt các phái sùng
bái quỷ thần, vẽ bùa niệm chú, đuổi ma trừ tà; còn Toàn Chân Giáo chú
trọng vào đạo đức tự thân và tu dưỡng hành công. Đến thời cuối Minh đầu
Thanh, hai phái lại có xu thế giao lưu dung hợp với nhau nhờ sự vận động
của Trương Tam Phong. Vị “ẩn tiên” tiêu diêu tự tại Trương Tam Phong là
người hành tung vô địch và là một đạo sĩ có phần thần bí.

Đã có đến 20 loại giả thuyết về tên tuổi, tự hiệu và quê quán của
ông. So sánh những giả thiết phổ biến, chúng ta có thể biết ông có các
tên Trương Thông, Trương Toàn Nhất tên tự là Quân Thực (hay Quân Bảo),
hiệu là Huyền Huyền Tử, ở Ý Châu Liêu Đông giữa đời Nguyên, Minh. Trương
Tam Phong có phong tư khôi vĩ, mắt lớn tai to, râu dài tới rốn. Bất cứ
thời tiết nóng hay lạnh, ông chỉ mặc một áo nạp và một nón mê, có khi ăn
nhiều hết mấy đấu cơm, nhưng cũng có khi một ngày chỉ ăn một lần, hoặc
mấy tháng không cần ăn. Vì không chú ý về ăn mặc nên ông được người ta
gọi là “Trương lạp thác”. (lạp thác: bẩn thỉu). Theo truyền thuyết của
Đạo giáo, Trương Tam Phong từng là thuộc viên của Thái thú Hoa Châu. Một
lần nọ, ông cùng Thái Thú đến Hoa Sơn bái yết một Đạo sĩ tên Trần Đoàn.
Trần Đoàn mời họ ngồi, bày trà và đặt một chỗ ngồi cao quý như có ý chờ
đợi ai đó. Một lúc sau, quả nhiên có một vị Đạo sỹ đến với áo bào lam,
nón vải, thái độ ngạo nhiên. Trần Đoàn hết sức cung kính với vị Đạo sỹ
ấy, hai người nói chuyện một hồi. Thái Thú thấy mình bị đối xử lạnh nhạt
có phần không vui. Vị đạo sỹ nọ rút từ ống tay áo ra ba hột táo, một
đỏ, một trắng, một xanh và nói: “Tôi đến đây vội quá không mang theo vật
gì, chỉ có ba hột táo này, chúng ta chia nhau cùng ăn nhé”. Rồi tự ăn
một hột màu đỏ, hột trắng chia cho Trần Đoàn, hột xanh cho viên Thái
thú. Thái Thú cho rằng Đạo Nhân khinh mình nên trao hột xanh ấy cho
Trương Tam Phong. Trương Tam Phong ăn liền và lập tức thấy tinh thần như
đổi khác, thân thể nhẹ nhàng, khỏe mạnh hẳn lên. Đạo nhân cười lớn bái
biệt rồi đi mất dạng. Thái Thú lấy làm lạ bèn hỏi nguyên do, Trần Đoàn
đáp: “Đạo nhân ấy là tiên ông Lã Đồng Tân
đó. Ba hột táo kia là táo tiên chia ra làm ba loại thượng, trung, hạ.
Đại nhân còn tục cốt nên chỉ ăn hột xanh. Đạo tu thân không thể một bước
lên trời được mà phải tiến theo tuần tự, dục tốc bất đạt mà”. Thái Thú
nghe xong lấy làm ân hận vì mình đã bỏ mất cơ duyên. Sau khi ăn được táo
tiên, Trương Tam Phong đã thành người tiên đắc đạo bèn đi lãng du giang
hồ, hành tung không định. Có lúc ông hồn nhiên tự tại cười nói giữa
chợ, cầu đảo trừ họa cho người, có lúc lại làm nông dân, được mọi người
gọi là “Chân tiên”. Sau đó, Trương Lạp Thác đến núi Võ Đang ở Hồ Bắc,
vào núi tu luyện, lập am ở trước Ngọc Hư Cung dưới cây cao gò sâu, luyện
thành “Cửu chuyển kim đan”. Trương Tam Phong thường nói với người bản
địa: “Núi này ngày sau đại hiển đấy”. Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương rất
hâm mộ ông, sai người đi tìm nhưng không gặp. Sau Minh thành tổ Chu Lệ
nhiều lần sai người đi tìm nhưng đều không gặp. Tháng 2 năm Vĩnh Lạc thứ
10 (Tây lịch 1404), Thành Tổ Chu Lệ gửi cho Trương Tam Phong bức thư:
“Hoàng Đế kính dâng thư lên chân tiên Trương Tam Phong: Trẫm ngưỡng mộ
chân tiên đã lâu, mong cầu được thân đón bậc nghi phàm, từng sai sứ bầy
hương án viết thi đi tìm hết danh sơn để mời đón. Đạo Đức chân tiên cao
cả, cao hơn vạn hữu, thể hợp với tự nhiên, thần diệu không lường. Tài
chất của Trẫm kém cỏi, đức hạnh mỏng manh, mà chỉ có lòng chí thành mong
gặp, suốt đêm ngày không quên. Lại kính cẩn sai sứ dâng thư cẩn rọng
mời, mong chờ xe mây giá lâm để thỏa lòng kính mộ mong mỏi của Trẫm.
Ngày 6 tháng 2.”

Lòng chí thành cung kính của một vị thiên tử với một “đạo sỹ bẩn
thỉu” như thế cũng là tột cùng rồi! Sau này Thành tổ Chu Lệ phong cho
Trương Tam Phong là “Lão Sư”, “chân tiên”. Minh thế tông Chu Hậu tổng
lại gia phong thêm tên hiệu “Thanh Hư nguyên diệu chân quân”. Trương Tam
Phong rất được người đời tôn sùng. Trước tượng của Trương Tam Phong ở
Chân Tiên điện, viên gạch xanh ở dưới đất bị lõm sâu xuống bởi người ta
dập đầu bái lạy. Phương Pháp sống của Trương Tam Phong - Cuối cùng ý
nghĩa sống của con người là gì? - Đời người đi tìm cái gì là tối cao? Đó
là những câu hỏi mà nhân loại đã đi tìm lời giải đáp suốt mấy ngàn năm
qua. Nói cho cùng, bất luận là Nho gia, Đạo gia, Phật gia hay Cơ Đốc
giáo, Hồi giáo cũng chỉ là tìm câu giải đáp về “kiếp người” ấy thôi. Đạo
gia Trương Tam Phong cũng có câu giải đáp của riêng mình!

Sinh hoạt vật chất của Trương Tam Phong thấp đến độ cuối cùng, một
năm bốn mùa ông chỉ có một áo nạp, một nón mê, mặc không đủ ấm, ăn không
đủ no, bẩn thỉu như một "tiên sinh ăn mày". Trong con mắt người đời,
Trương lạp thác như vậy là khổ lắm, nhưng trong lòng ông cảm thấy vô
cùng khoái hoạt, vô cùng tự tại, và nhờ vậy vô cùng trường thọ! Chỉ cần
ông gặp Thái tổ hoặc Thành tổ một lần thì đã có đủ hết vinh hoa phú quý,
nhưng Trương Tam Phong coi quyền thế như cỏ rác, tiền của như đất cát,
ông từ chối không gặp, mặc lời mời khẩn khoản của Hoàng đế. Trương Tam
Phong chủ trương cuộc đời là sống theo ý thích của mình, không bị câu
thúc bởi bất kỳ cái gì. Thậm chí ông còn chẳng để ý đến các giới luật
của đạo môn nữa. Ông chỉ cầu được tiêu diêu tự tại, điều ấy phản ánh khá
nhiều trong bài thơ tương truyền của ông như: Khoái Khoái Khoái, hồng
trần ngoại Nhàn nhàn nhàn, tự vân gian Diệu diệu diệu, tùng nhai nhất
thanh khiểu Lai lai lai, bồng lai đảo hoa khai. Tạm dịch: Khoái Khoái
Khoái, ngoài cõi trần Nhàn nhàn nhàn, giữa mây vần Diệu diệu diệu, hú
một tiếng non vào núi Đến đến đến, đảo bồng lai hoa xuân.

Sáng tạo đạo phái Võ Đang và Nội gia quyền Võ Đang ở Hồ Bắc có khí
thế hùng vĩ, từ xưa đã được xưng tụng là "Thái Nhạc" và "Thiên hạ danh
sơn", trở thành một thánh địa của Đạo giáo với những đạo gia nổi tiếng
như đời Chu có Doãn Hy, đời Hán có Âm Trường Sinh, đời Tấn có Tạ Sung,
đời Đường có Lã Đồng Tân, đời Tống có Trần Đoàn, đời Nguyên có Trương
Tông Thanh đều tu luyện ở đó. Từ đời Đường, nơi bắt đầu xây dựng đạo
quán. Đời Tống, đời Nguyên đều xây dựng thêm. Đến cuối đời Nguyên, các
đạo quán ấy đa số bị hủy hoại bởi binh loạn liên miên. Đến đời Minh,
Thành tổ mới cho xây dựng lại quy mô các quần thể cung khán khiến nơi
đây thành danh sơn đạo giáo do Minh Thành Tổ quá sùng bái Trương Tam
Phong. Núi Võ Đang là đại bản doanh của Trương Tam Phong tu luyện và
truyền đạo, ông vào núi Võ Đang rồi nhưng chưa công khai tự lập môn
phái, chỉ lấy danh nghĩa là đạo gia du phương tự nhận đệ tử. Sau niên
hiệu Vĩnh Lạc, các đạo sỹ ở núi Võ Đang đều thờ Trương Tam Phong là tổ
sư phái Võ Đang. Võ đang phái của Trương Tam Phong có nhiều điểm khác
biệt. Một là thờ bái Chân Võ Đại Đế, coi Chân Võ Đại Đế là tổ sư. Hai là
coi trọng tu luyện "nội đan". Phái Võ Đang thuộc phái thanh tu, coi
trọng tu luyện nội đan, đối lập với "ngoại đan". Ngoại đan là điều chế
dược thảo bằng lô đỉnh để chế tạo thành thuốc "trường sinh bất từ" (tức
kim đan). Sau các đạo sỹ dùng phương thuật ấy phát triển thêm, đem thân
thể chính mình ra làm "lô đỉnh" (lò nấu), dùng thể chất "tinh" và "khí"
của mình làm dược liệu, họ gọi là khiến cho "tinh, khí, thần" ngưng tụ
kết thành "Thánh Thai", đó gọi là "Nội đan". Ba là tập luyện kỹ thuật
Nội Gia Quyền của Võ Đang. Bốn là chủ trương tam giáo hợp nhất. Không ít
sách vở đã chép, Nội gia quyền là do Trương Tam Phong sáng lập, theo
truyền thuyết là do đêm ông nằm mộng thấy Chân Võ Đại Đế truyền dạy cho
môn quyền pháp ấy rồi sáng tạo ra Võ Đang phái Nội gia quyền, chuyên về
nội công. Cuối đời Minh có Hoàng Tông Hy viết "Vương Trưng Nam mộ chí
minh" nói rằng: "Sở dĩ gọi là Nội gia vì lấy tĩnh chế động, kẻ sử dụng
ứng theo tay mà mà phát ra để phân biệt với nội gia của Thiếu Lâm, đó
bắt đấu từ Trương Tam Phong". Các triết gia Trung Quốc trong vòng hơn
2000 năm không ngừng tìm hiểu sự khởi nguyên của trời đất, họ đã đề xuất
ra quan niệm vạn vật nhất thể và mọi biến hóa của trời đất đều do hai
khí "Âm" và "Dương" kết hợp, họ cho rằng thiên biến vạn hóa do hai quẻ
"Càn" và "Khôn" mà ra. Trương Tam Phong kế thừa quan điểm ấy, ngay đến
tên "Tam Phong" của ông theo tự hình cùng liên quan tới "Càn" và "Khôn".
Trong "Thái Cực quyền luận" ông cũng kết hợp các triết lý Âm Dương, Ngũ
Hành, Bát Quái. Trương Tam Phong cho rằng tập luyện Nội gia quyền trước
hết là để dưỡng tâm định tính, tụ khí thu thần. Cũng giống như Thiếu
Lâm Quyền, Nội gia Quyền không truyền cho người ngoài môn phái, đến nay
truyền thống ấy vẫn còn. Võ đang do Trương Tam Phong sáng lập, sau này
dần dần được sát nhập vào Toàn Chân đạo, người đời sau thu thập các tác
phẩm của ông thành bộ "Trương Tam Phong toàn tập".

[sửa] Hình ảnh trong văn học kiếm hiệp


Sách Taichichuan (Ohara) tả: Trương
Tam Phong vẻ người khôi vỹ, anh tuấn, dáng như rùa, vóc như hác, tai to
mắt sáng, trang phục bình dị mà trang nghiêm nhuốm màu tiên phong đạo
cốt, duy bộ râu có vẻ hơi phi phàm, lãng tử...


Ông còn là nhân vật xuất hiện trong 2 cuốn tiểu thuyết võ hiệp của
nhà văn Kim Dung " Thần Điêu Đại Hiệp" và "Ỷ Thiên Đồ Long Ký". Trong
"Thần Điêu Đại Hiệp", lúc đó ông mới có 16 tuổi, là tăng nhân của chùa
Thiếu Lâm. Ông cùng sư phụ mình là Giác Viễn đại sư đuổi theo Tiêu Tương
Tử và Doãn Khắc Tây vì hai tên này đã lẻn vào Tàng Kinh Các Thiếu Lâm
ăn cắp bộ sách "Cửu Dương Chân Kinh". Đuổi nhau tới núi Hoa Sơn thì gặp
đôi vợ chồng Quách Tĩnh-Hoàng Dung, Dương Qúa-Tiểu Long Nữ, và rất nhiều
cao thủ võ lâm khác như Chu Bá Thông, Hoàng Dược Sư, Nhất Đăng đại sư,
Anh Cô... và cả Quách nhị cô nương Quách Tương vừa ở trên Hoa Sơn viếng
mộ Hồng Thất Công và Âu Dương Phong đi xuống. Quân Bảo và Giác Viễn đại
sư liền kể về việc kinh thư bị trộm cho mấy người kia nghe. Thấy không
ổn, Doãn Khắc Tây và Tiêu Tương Tử dùng gian kế nhét kinh thư vào bụng
của một con vượn trắng to để nhằm hòng chối tội. Nên Giác Viễn đại sư và
Quân Bảo đành phải quay trở về Thiếu Lâm chịu tội làm mất kinh thư.

Ở "Ỷ Thiên Đồ Long Ký", ông xuất hiện cả ở thời niên thiếu lẫn cả lúc
về già. Khi ông gặp lại Quách Tương ở thời điểm hai, ba năm sau "Thần
Điêu Đại Hiệp", Quách cô nương liền hỏi vì sao mà Giác Viễn thiền sư lại
bị xích chân tay như vậy. Quân Bảo liền kể lại vì làm mất kinh thư nên
sư phụ Giác Viễn bị phương trượng bắt gánh nước bổ củi, xích tay xích
chân, lại cấm không cho được nói chuyện với người khác. Quân Bảo vốn
cùng tuổi với Quách Tương nên cô rất quý cậu ta bèn tặng ngay đôi La Hán
bằng sắt mà Vô Sắc thiền sư (bạn thân của Dương Qúa đại hiệp) tặng cho
mình mấy năm trước (khoảng gần cuối "Thần Điêu Đại Hiệp").Quách Tương
vốn tính ngang bướng thấy vậy liền lên chùa Thiếu Lâm đòi tìm phương
trượng và Vô Sắc thiền sư (để xin tha tội cho đại sư Giác Viễn. Giữa lúc
Quách Tương đang cãi cọ với các nhà sư Thiếu Lâm thì từ đâu xuất hiện
một cao thủ võ công vô cùng lợi hại có biệt danh "Côn Lôn Tam Thánh" tên
là Hà Túc Đạo tới gây rối, đòi gặp mạt Giác Viễn đại sư để tỉ thí. Giác
Viễn đại sư liền giao đấu với y, đến lúc tưởng thua tới nơi thì đột
nhiên Quân Bảo ra chiêu "Tứ Thông Bát Đạt" do thửơ trước Dương Qúa có
chỉ dạy cho, khiến cho Hà Túc Đạo thua Giác Viễn đại sư. Y tức mình liền
đấu võ với Quân Bảo nhưng đánh tới tận hiệp thứ mười mà gã vẫn không
thể đánh ngã nổi cậu. Hà Túc Đạo liền nhận thua và trước khi đi y nói
Doãn Khắc Tây muốn chuyển tới Giác Viễn đại sư lời xin lỗi vì đã ăn cắp
Cửu Dương chân kinh và y còn nói :"Sách ở trong hầu nhưng Hà Túc Đạo lại nghe ra làSách ở trong dầu(đầu).
Đơn giản vì Doãn Khắc Tây vốn là người Tây Vực nên giọng nói đã rất khó
nghe, lại là lời nói trước lúc chết nên Hà Túc Đạo nghe nhầm cũng là lẽ
đương nhiên. Sau khi Hà Túc Đạo đi rồi, phương tượng Thiếu Lâm liền sai
người bắt Quân Bảo vì tội học võ công mà chưa được phép. Giác Viễn đại
sư vốn yêu thương Quân Bảo như con đẻ, sợ nếu như cậu mà chịu hình phạt
của chùa thì sẽ khó bảo toàn tính mạng nên ông đã liều chết cứu Quân Bảo
và Quách Tương cho vào hai thùng nước rỗng, sau đó ông chạy khỏi chùa
Thiếu Lâm. Khi tới chân núi, thoát khỏi sự truy đuổi của tăng nhân, Giác
Viễn đại sư do đã bị trọng thương lúc giao đấu với Hà Túc Đạo nên đã
kiệt sức và viên tịch. Trước lúc mất ông đã đọc lại toàn bộ Cửu Dương
chân kinh cho Quách Tương và Quân Bảo nghe. Quách Tương nghe xong nhớ
khoảng ba phần, còn Quân Bảo do vốn đã biết một nửa Cửu Dương chân kinh
nay lại biết thêm hai phần nữa do Giác Viễn đại sư nên anh đã biết được
sáu, bảy phần của bộ kinh này. Sau khi chôn xong Giác Viễn sư phụ, anh
liền chia tay Quách Tương. Anh liền lên núi Võ Đang kiếm một cái hang
luyện tập chăm chỉ Cửu Dương thần công mà Giác Viễn để lại, trong mười
năm sau nội lực đã tiến bộ vượt bậc. Về sau lại học Đạo Tạng, tâm đắc
phép luyện khí của Đạo gia. Rồi có một ngày, ông bỗng nhận ra cái lẽ nhu
khắc cương trong vỗ học, sung sướng quá liền ngửa mặt lên trời cười một
hồi dài. Chính tiếng cười đó đã khai sinh ra một vị đại tông sư trước
không có ai mà sau thì cũng không ai theo kịp. Về sau ông đi du ngoạn
nhìn thấy ba ngọn núi hùng vĩ vươn lên đâm vào mây, lại ngộ ra sở học võ
công nên đã tự đặt cho mình tên hiệu Tam Phong. Sau đó ông sáng lập ra
Võ Đang phái danh trấn thiên hạ với "Võ Đang Thất Hiệp" gồm Tống Viễn
Kiều, Du Liên Châu, Du Đại Nham, Trương Tòng Khê, Trương Thuý Sơn, Ân Lê
Đình, Mạc Thanh Cốc.

[sửa] Thông tin bên lề


Trương Tam Phong còn sáng tạo ra 1 bộ võ học có tên là Cửu Tiêu Chân
Kinh trước khi sáng tạo ra Thái Cực Quyền Và Thái Cực Kiếm. Cửu Tiêu
Chân Kinh gồm 9 chương tu luyện nội công, chủ yếu sử dụng nhu kình
(giống như Thái Cực)để hóa giải các thế đánh của đối phương và phản đòn,
sức mạnh được sánh ngang Dịch Cân Kinh.


Chữ kí của Chíc Pro



Về Đầu Trang Go down
https://hoicuanhungconcho.forumvi.com
 

Trương Tam Phong

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» Tam quốc chí tập 1(kho phim khai phong phủ)
» Clip thần trưởng
» Đề nghị tặng anh này huân trương lao đông
» Phong trào chơi lại Cửu Long Tranh Bá rộ lên trong gamer Việt
» Bài văn xúc động về đồng tiền của học trò trường Ams
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Chó cả bầy :: 兒子…♥Môn Sơn♥…兒子 :: Võ Đang-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất