Lập đôngLập đông rồi đất trời như xe lại
Phố cựa mình bởi cái rét vậy quanh
Trên chiếc lá một thoáng gì run rẫy
Mới đó thôi chẳng còn nữa trên cành
Mùa đông đến triền đồi thêm lộng gió
Cô bé run nên bước cũng ngập ngừng
Bầu trời kia bỗng giọt gì nóng hổi
Mùa đông nào chợt ùa lại rưng rưng
Cỏ vẫn ướt lối mòn xưa ấy
Bước chân về không lạnh bạn gần bên
Sao giờ đây gót mình ai níu chạm
Một mình thôi, mình còn lại, 1 mình
Bạn xưa cũ nay nghìn trùng tít tắp
Thân yêu ơi gió lạnh phút đông về
Ta nhớ quá đành thì thầm với cỏ
Ước song hành những ngày tháng xa kia...